Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

[Đam mỹ] Vị diện dựng phu mỹ mãn sinh hoạt

Vị diện dựng phu mỹ mãn sinh hoạt

Nguồn: gracefairy.wordpress.com

Tác giả: Mãn Địa Lê Hoa Tuyết

Giới thiệu: Tần Duy Nhất trọng sinh lại mang thai, còn không biết tra nam làm bụng mình bự là ai, tỏ vẻ thực nghẹn khuất. Trong lúc vô ý được đến một cái siêu cấp vị diện giao dịch khí, một lòng muốn xây dựng gia đình, làm giàu, có cuộc sống thản nhiên mỹ mãn thoải mái.
Cái gì? Cha của con hắn tìm tới? Hừ, lão tử là người giàu có, mời ngươi lăn xa xa đi thôi~

Tag: sinh tử trọng sinh chủng điền ông trời tác hợp

Nhân vật chính: Tần Duy Nhất, Túc Dung

Phối hợp diễn: bi đát quản gia cùng các loại pháo hôi

Ta đã trở lại và tiếp tục đào hố mới. Lần này sẽ cố gắng lấp chứ không bỏ ổ gà giữa đường nữa :)

Cần người giúp ta kiểm tra mấy cái tên trong truyện :P thật sự là không biết phần này. Tên trong bản QT sao thì ta viết lại y hệt nhá

Mục lục:

Chương 1
Chương 2
Chương 3
.
.

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

Drop

Cái Bỉ ngạn lâm uyên... Ta quyết định sẽ drop, bởi vì đây là niên hạ xuyên không, thể loại mà ta ghét lắm lắm, đọc đc gần nửa Bộ Bỉ ngạn wattpad mới phát hiện ra... Hãi... Ta cũm đã có vài dự án mới, đợi qua kỳ thi Vio lần này rồi ta sẽ edit.....

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

Bỉ Ngạn Lâm Uyên - đệ nhất chương [part 2]

Đệ nhất chương:

Part 2:

p/s: các bạn cho ta đính chính: Tùy Tính là tên Nhị sư huynh nha, cảm ơn tiền bối Lục Y đã chỉ giáo

Năm đó ở trong núi phát hiện Thuyển Uyên là hắn cùng Đại sư huynh Tùy Tâm, một đứa trẻ nho nhỏ mà nằm ở giữa vùng rừng rậm, nếu mặc kệ, khẳng định sẽ bị dã thú ăn luôn nên hắn cùng Đại sư huynh tự tác chủ trương đem hắn về. Sư phó lúc nhìn thấy Thuyển Uyên liền phán một câu: "Tùy duyến", tiện đưa hắn về thu dưỡng. Này cái chùa miếu tọa giữa nơi thâm sâu, xung quanh cả chục lý đều không
có người khác, này anh hài (baby) xuất hiện ở vùng phụ cận này liền cổ quái, hơn nữa Thuyển Uyên không khóc cũng không nháo, khiến bọn hắn còn lầm tưởng là một đứa nhỏ yêu quái! Sư phó từ trên người Thuyển Uyên lấy ra một tờ giấy, tự: “Danh Thuyển Uyên, hai tháng, sinh giờ tý (1 -2 am)” nên kêu hắn Thuyển Uyên.
Thuyển Uyên mãn 6 tuổi, theo tiền lệ nên quy y, vậy mà sư phó không có nhắc tới, hắn nghĩ sư phó quên liền nhắc nhở, ai ngờ sư phó bảo “Tùy duyến” rồi không hề đề cập đến việc này. Sau hắn cũng lại hỏi một vài lần, sư phó vẫn không để Thuyển Uyên quy y, tóc hắn liền mật mật trát trát (???) mọc dài xuống, thật dày, tay cầm được một bó to, nơi đây cũng không có trâm cài tóc, liền tùy tiện lấy vải bố buộc lại, kia một đầu thanh ti (mộc mạc – gần như vậy…?) thùy thuận, phiếm một màu xanh biếc sáng bóng, ánh mặt trời sáng lạng cũng hoảng đắc hoa mắt, Tùy Tính ở phía sau ẩn ẩn nghĩ, sư phó bất chính thức thu Thuyển Uyên là đúng, Phật tổ còn không xá được này một đầu tóc ni!
Thuyển Uyên ăn xong thọ diện, quá sinh nhật 12 tuổi, nghĩ nên đi tìm sư phó nói chuyện. Phòng sư
phó quả nhiên vẫn còn đèn. Thuyển Uyên đẩy cửa vào, sư phó còn đang tụng kinh, chăm chú lắng nghe, là [Chú Đại bi] bèn lẳng lặng ngồi xuống, hòa cùng thanh âm sư phó, tụng kinh. Một đoạn kinh tụng xong, sư phó chậm rãi mở to mắt:
“Thuyển Uyên, ngươi ngày mai hãy xuống núi đi!” – Thuyển Uyên khẽ sửng sốt, không ngờ sư phó biết mục đích hắn đến, không đợi hắn mở miệng liền cự tuyệt.
"Sư phó, Thuyển Uyên hiểu được đạo lý: ' Phật độ hữu duyên nhân ', nhưng là Thuyển Uyên không nghĩ sẽ rời đi nơi này."
Sư phó lẳng lặng nhìn hắn, Thuyển Uyên thản nhiên nghênh đón ánh mắt sư phó.
"Ân, ngươi lưu lại thì liền lưu lại. Chính là, vạn vật tạo hóa đều có định số (số phận định sẵn), việc không cần cưỡng cầu.
"Đồ nhi nhớ kỹ, tạ sư phó dạy bảo" Thuyển Uyên hai tay tạo thành hình chữ thập, cúi người, lui ra ngoài.

Thuyển Uyên ngẩng đầu, nhìn vầng trăng nhô cao, soi sáng bầu trời. Nhớ tới tiền thế đủ loại, cảm thấy chính mình quả thực cưỡng cầu. Nếu Phật tổ đã thấy mình không có duyên với Phật giáo, vậy cớ gì phải làm trái, cố nhập Phật môn? Tiền thế cũng tốt, bây giờ cũng thế...xem ra, hắn chưa nhìn thấu a! Ân, chỉ cần trong lòng có Phật là được.

Thuyển Uyên hạ quyết tâm xong, cảm thấy cả người nhẹ nhõm, trở về phòng bình yên ngủ, chính là, như sư phó nói, mọi sự đều có định số, cuộc sống hoàn mỹ của hắn, sau đêm nay cũng đã mất....

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Bỉ Ngạn Lâm Uyên - Đệ nhất chương

Đệ nhất chương: 

Part 1: (ta ưu tiên cho ng` dùng đtdđ, nên có thể chương hơi ngắn, nếu bạn nào biết cách chia ra hai nửa, 1 bên dành cho lap và 1 bên dành cho đtdđ, ta sẽ edit dài hơn *cúi đầu*)
 
Thời điểm Thuyển Uyên tỉnh lại, đập vào mắt là ba cái đỉnh đầu trọc lốc, phía trên còn có những chấm tròn...Hắn biết mình xuyên qua! Sau khi lý giải đôi chút tình huống, Thuyển Uyên đối lần xuyên qua này Phi thường hài lòng:
- Đệ nhất, các vị Hoà thượng này nói tiếng Trung Quốc,hoàn hảo hoàn hảo...;
- Đệ nhị, hắn không có biến thành nữ nhân, vạn phần may mắn...;
- Đệ tam, hắn không có thấy một cái nữ nhân, cảm tâm trời đất! (Á à....)
Duy nhất một chút bất mãn, chính là hắn hiện nay đang ở trong thân xác trẻ con, xoay người cũng liền vô năng, chẳng qua thời gian có rất nhiều, chậm rãi lớn lên là được.
Sau đó hắn an tâm khép mắt lại, chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng nghe lão hòa thượng nói: " Bãi, tùy duyên a! A di đà phật! " Thuyển Uyên thầm nghĩ, đúng đấy, tùy duyên là được, rồi chìm vào mộng đẹp...
Thuyển Uyên an an tâm tâm trụ tại nơi vô danh tự lí này đến năm 12 tuổi, sinh hoạt cùng sư phó và hai vị sư huynh một cuộc sống tăng lữ (chả có cạo tóc sất gì âuz, theo dõi thì biết). Gà gáy rời sàng (giường), tụng kinh, ăn ngọ thiện, chiều nghe sư phó giảng đạo, vãn thiện, ngủ.
Lại một ngày chấm dứt, Thuyển Uyên đang ngồi trong phòng tĩnh tọa, nghĩ hết thảy đều rất hoàn mỹ, tiền thế (kiếp) hắn luôn mong một cuộc sống như vậy, đáng tiếc không thể, hôm nay đã làm được
....Có người đến gõ cửa, không cần nghĩ cũng biết đó là hai vị tùy tính sư huynh, một người hơn hắn 4 tuổi, một người hơn hắn 5 tuổi, luôn mạo mạo thất thất (hình như là: "điên điên khùng khùng" :")), tính cách hào phóng.


-"Thuyển Uyên, ta vào đấy!" - Nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Thuyển Uyên buông mộc ngư (đây là cái gì???? *mặt vặn vẹo*), chỉ vào cái bát, cười hỏi: "Đây là cái gì a?"
-"Trường thọ diện! (Tổ sư cái chữ "diện", tra như điên -.-) Mau đến ăn a!" - Thanh âm lộ rõ sự hưng phấn - "Hôm nay không phải sinh nhật ngươi sao?"
-"Sư huynh, phật môn trung nhân, cái gì sinh nhật a~, sư phó biết thì lại mắng!" - Thuyển Uyên ngoài miệng nói vậy nhưng vẫn tiếp nhận bát.
-"Ngươi không tính, ngươi lại chưa có thụ giới!"
Thuyển Uyên cười: "Hai sư huynh lại cùng nhau ăn"
Tùy tính sư huynh thấy Thuyển Uyên một đầu tóc dài, thở dài: "Ngươi nói, sư phụ vì cái gì không chịu nhận ngươi a? Cái gì mà tùy duyến (duyên?) a?"
Thuyển Uyên ngẩng đầu nói: "Hai sư huynh, lời này chớ nói. Phật độ hữu duyên nhân, sư phó đều có định đoạt." Tùy tính sư huynh gật gật đầu, ko hề ngôn ngữ.


Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

Bỉ Ngạn Lâm Uyên


BỈ NGẠN LÂM UYÊN



Hình ảnh có lẽ mang tính chất lừa tềnh~~~

Tác giả: Thanh Thủy Chử Tiểu Bạch (清水煮小白)
Thể loại: xuyên không, cổ trang, phụ tử niên hạ, nhất công nhất thụ, có điểm ngược (niên thượng chứ???)
Editor: Tử Vương
Tình trạng bản gốc: 49 chương + PN
Tình trạng edit: Từ từ mà tiến.....(có 1 nhà đã edit hoàn, nhưng ko may là bị del, nên bây giờ ta sẽ edit lại, sử dụng bản Wattpad. Đây là lần đầu ta edit, có lẽ chỉ đảm bảo khoảng 60% - 70%, nếu sai sót gì thì rds báo nga~)
Giới thiệu: (mượn của nhà Hà Hoa Sơn Trang)

“Khi hắn mở mắt phát hiện mình đã xuyên không, hơn nữa lần xuyên không này rất hợp với ý hắn.

Hắn xuyên không vào thân xác của một tiểu anh nhi, được nhà chùa nhặt được và dưỡng hắn.

Sau ngày sinh thần năm mười hai tuổi có người tự nhận là người nhà và muốn đón hắn về, nói là phụ thân của hắn bệnh sắp chết muốn gặp hắn lần cuối.

Ai ngờ vừa về tới nhà nhìn thấy phụ thân một bên ôm nam sủng một bên ăn nho do mỹ nữ uy.

Hơn nữa nhà hắn là Trường Nhạc Cung là thiên hạ đệ nhất phái, nhưng là đệ nhất tà phái.

Vậy là cuộc sống hoàn mỹ mà hắn mơ ước cũng đã kết thúc.”

Ta edit khi rảnh rỗi, và đôi lúc edit trên IPad nên ko chắc về mặt thời gian nga~