Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Bỉ Ngạn Lâm Uyên - Đệ nhất chương

Đệ nhất chương: 

Part 1: (ta ưu tiên cho ng` dùng đtdđ, nên có thể chương hơi ngắn, nếu bạn nào biết cách chia ra hai nửa, 1 bên dành cho lap và 1 bên dành cho đtdđ, ta sẽ edit dài hơn *cúi đầu*)
 
Thời điểm Thuyển Uyên tỉnh lại, đập vào mắt là ba cái đỉnh đầu trọc lốc, phía trên còn có những chấm tròn...Hắn biết mình xuyên qua! Sau khi lý giải đôi chút tình huống, Thuyển Uyên đối lần xuyên qua này Phi thường hài lòng:
- Đệ nhất, các vị Hoà thượng này nói tiếng Trung Quốc,hoàn hảo hoàn hảo...;
- Đệ nhị, hắn không có biến thành nữ nhân, vạn phần may mắn...;
- Đệ tam, hắn không có thấy một cái nữ nhân, cảm tâm trời đất! (Á à....)
Duy nhất một chút bất mãn, chính là hắn hiện nay đang ở trong thân xác trẻ con, xoay người cũng liền vô năng, chẳng qua thời gian có rất nhiều, chậm rãi lớn lên là được.
Sau đó hắn an tâm khép mắt lại, chìm vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng nghe lão hòa thượng nói: " Bãi, tùy duyên a! A di đà phật! " Thuyển Uyên thầm nghĩ, đúng đấy, tùy duyên là được, rồi chìm vào mộng đẹp...
Thuyển Uyên an an tâm tâm trụ tại nơi vô danh tự lí này đến năm 12 tuổi, sinh hoạt cùng sư phó và hai vị sư huynh một cuộc sống tăng lữ (chả có cạo tóc sất gì âuz, theo dõi thì biết). Gà gáy rời sàng (giường), tụng kinh, ăn ngọ thiện, chiều nghe sư phó giảng đạo, vãn thiện, ngủ.
Lại một ngày chấm dứt, Thuyển Uyên đang ngồi trong phòng tĩnh tọa, nghĩ hết thảy đều rất hoàn mỹ, tiền thế (kiếp) hắn luôn mong một cuộc sống như vậy, đáng tiếc không thể, hôm nay đã làm được
....Có người đến gõ cửa, không cần nghĩ cũng biết đó là hai vị tùy tính sư huynh, một người hơn hắn 4 tuổi, một người hơn hắn 5 tuổi, luôn mạo mạo thất thất (hình như là: "điên điên khùng khùng" :")), tính cách hào phóng.


-"Thuyển Uyên, ta vào đấy!" - Nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Thuyển Uyên buông mộc ngư (đây là cái gì???? *mặt vặn vẹo*), chỉ vào cái bát, cười hỏi: "Đây là cái gì a?"
-"Trường thọ diện! (Tổ sư cái chữ "diện", tra như điên -.-) Mau đến ăn a!" - Thanh âm lộ rõ sự hưng phấn - "Hôm nay không phải sinh nhật ngươi sao?"
-"Sư huynh, phật môn trung nhân, cái gì sinh nhật a~, sư phó biết thì lại mắng!" - Thuyển Uyên ngoài miệng nói vậy nhưng vẫn tiếp nhận bát.
-"Ngươi không tính, ngươi lại chưa có thụ giới!"
Thuyển Uyên cười: "Hai sư huynh lại cùng nhau ăn"
Tùy tính sư huynh thấy Thuyển Uyên một đầu tóc dài, thở dài: "Ngươi nói, sư phụ vì cái gì không chịu nhận ngươi a? Cái gì mà tùy duyến (duyên?) a?"
Thuyển Uyên ngẩng đầu nói: "Hai sư huynh, lời này chớ nói. Phật độ hữu duyên nhân, sư phó đều có định đoạt." Tùy tính sư huynh gật gật đầu, ko hề ngôn ngữ.


2 nhận xét:

  1. Chậc, tự ta thấy chính mình tốc độ edit thật chậm chạm.....Dù sao đây là truyện đầu tay, mong m.n ủng hộ và nhận xét cho ta.

    Trả lờiXóa
  2. Ta rất thích truyện này cho nên , nhanh lên nha tềnh yêu ( ko biết là hủ nam hay nữ nên kiu tềnh yêu ) . Hunhun , ăn đậu hữu , chạy

    Trả lờiXóa